Ở Việt Hà chúng tôi mỗi năm đều có một hoạt động văn hóa ý nghĩa, năm nay, chúng tôi may mắn khi được đến thăm Mái ấm Thiện Duyên, ở Củ Chi , một mái ấm nuôi và chăm sóc các em mồ côi, các em bị bện thiểu não – đao và tâm thần . Có lẽ với hoạt động mà chúng tôi mang trong mình tâm thế mở lòng ra và tập nhìn nhận những mảnh đời cơ nhỡ với ánh mắt đón nhận. Và đó thật là một kinh nghiệm tuyệt vời ,mang nhiều cảm xúc đối với mỗi người chúng tôi.
Sáng sớm, chúng tôi chuẩn bị hành trang lên đường, đoạn đường từ Sài Gòn đến Củ Chi mất hơn 2 giờ đồng hồ , quãng đường dài đến với mái ấm Thiện Duyên cho chúng tôi nhiểu cảm xúc khó tả, niềm háo hức được gặp gỡ, được đóng góp, được sẻ chia, được hòa vào cuộc sống của các em tại nơi đây.
Khi chúng tôi đến, phần lớn các em đi học buổi sáng,nên chúng tôi có thêm thời gian để chuẩn bị bữa ăn trưa cho các em. Không chần chừ, chúng tôi bắt tay ngay vào công tác chuẩn bị , chúng tôi chia nhau ra thành 2 nhóm, 1 nhóm tạo hình bong bóng, 1 nhóm lo ẩm thực để tiết kiệm thời gian.
Khâu tạo hình bong bóng khá hấp dẫn và thu hút sự chú ý của các em. Không chỉ thế, cái trò trẻ con ấy, còn cho chúng tôi trở lại với thời tuổi thơ thích chơi bóng , và khi lần đầu mỗi thành viên thử sức và thể hiệu tài khéo léo của mình. Có lẽ vì mãi mê tranh thủ chuẩn bị cho các em mà cái nổi sợ “ nổ bong bóng” kia cũng tan biến mất từ lúc nào cũng không biết. Những tiếng nói í ới “ cho con…, con nữa….”,những tiếng cười rút rít, đuồi bắt , dành nhau những chiếc bóng đủ sắc , Các em vô tư cầm tất cả bong bóng chơi mà không đợi chúng tôi tạo hình,nối thành các sợi bong bóng dài kéo đi, hay quấn thành các vòng như vương miệng đội lên đầu….Có em lại cầm mãi chiếc máy bơm và dành quyền bơm bóng bóng cho các chú tạo hình …..
Sau khi đã chuẩn bị xong xuôi các hoạt động dành cho các em. Chúng tôi cùng nhau đến thăm các em bị tâm thần trong tâm trạng vừa hồi hộp vừa lạ lẫm… Sự bỡ ngỡ ban đầu, và những cái ôm siết chặt của các em ở đây dành cho chúng tôi khiến một đồng nghiệp phải bật khóc, vì xót và cũng vì thương. ..Thật nghẹn ngào!
Thương vì sao cuộc đời không công bằng, sao lại để các em rơi vào hoàn cảnh quá cay đắng và nghiệt ngã mà không ai mong muốn…. Xót xa vì những tiếng khóc nấc –sợ hãi , hay những tiếng cười giòn vô tư, vui mừng vì có người đến thăm. Phải chăng vì đã lâu rồi các em không được đụng chạm đến những thứ gọi là “ tình yêu thương”.
Trong gian bếp rộn rã tiếng nói cười, chọc ghẹo nhau vì tài khéo léo nấu nướng của từng thành viên Việt Hà .Nhóm ẩm thực cũng nhộn nhịp không kém , ai ai cũng tất bật chuẩn bị, nào là rửa rau – thái thịt – lột tôm, trứng cút – hầm xương ..vv , Các dụng cụ và nguyên liệu cũng được chuẩn bị sẵn sàng .
Cuối cùng, giờ ăn đã đến, các em cũng đã đi học về….Những tô bún cũng đã được bày ra thật đẹp mắt. Chúng tôi hăng hái sắp từng tô bún lên khay , rồi đẩy đi đến từng em. Chúng tôi tận tụy từng muỗng , từng muỗn một đúc cho các em... mặc cho các em có quấy đến như thế nào.
Nhìn các em chơi vui – ăn hết tô bún to, lòng chúng tôi vừa vui vừa thắt lại…không biết đến khi nào các em mới có thể chạm đến cái hạnh phúc tròn đầy như bao đứa trẻ khác …
Kết thúc chuyến đi, quay về với cuộc sống đời thường, lại bộn bề với cơm áo, gạo tiền, với những lo toan mưu sinh hằng ngày. Nhưng , những hình ảnh của các em, những ấy mắt ngây thơ thiếu may mắn,trong sáng ấy luôn nhắc nhở chúng tôi phải cố gắng sống , sống cho thật ý nghĩa và sống thật vẹn toàn.
Đó là khoảnh khắc, giúp chúng tôi biết nhìn lại và trân trọng hơn những gì mình đang có, những gì mà cuộc đời này ban tặng dù không hoàn hảo. Cũng vậy, Việt Hà – nơi chúng tôi đang làm việc hết mình , dù có những bất cập, mâu thuẫn nhưng chúng tôi vẫn sát cánh bên nhau, vẫn bù lấp cho những những lỗ hỏng để rồi chúng tôi có thêm sức mạnh học hỏi, làm việc tốt và tạo ra những sản phẩm tốt và chất lượng nhất.
Không ai sinh ra được lựa chọn hoàn cảnh của mình, nhưng có thể lựa chọn con đường cho riêng mình, chọn nơi có cùng lý tưởng để phát triển trong tình sẻ chia, cảm thông và đoàn kết.
Và Việt Hà chính là nơi chúng tôi chọn để ươm mầm ước mơ, lý tưởng sống và làm việc thật trọn vẹn giữa cuộc đời này!
Việt Hà
Đăng Ký Nhận Tin
HỎI ĐÁP TRỰC TUYẾN